Góc thơ:

CHẠM VÀO NỖI NHỚ

 

Lần đầu tiên chạm nhẹ vào tay em.

Như đã trăm năm nắm chặt bàn tay ấy.

Dù một lần nhưng cứ vấn vương mãi.

Như mối tơ hồng đã có từ rất lâu.

 

Có những lúc tôi phải xa em.

Mà nỗi nhớ cứ đầy lên qua năm tháng.

Xin thời gian hãy đến rồi đi nhé.

Cho tôi một lần lại được chạm trái tim em.

 

Biển chiều nay sao mà im lìm thế.

Nắng không còn, các đợt sóng cũng không.

Ngoài khơi xa lại thấy một con thuyền.

Nằm chơ vơ và cô đơn đợi sóng.

 

Những vần thơ tôi viết trong nổi nhớ.

Nên chẳng thể nào hay được phải không em.?

Nhưng đó là tất cả điều tôi có thể.

Gửi đến em người con gái của tôi.

Post Author: ahung